Tôi lớn lên dươí gốc đa đình phượng
Bến đò ngang vẫn trở khách đi về
Con đường làng nối giủã hai quê
Đây Hải Hậu bên kia là Giao Thuỷ
Tôi đứng trên đê cao lộng gió
Ngắm cánh buồm maỉ miết lướt về đâu
Dưới chân đê đầm vẹt tốt ngang đầu
Trong đồng luá rì raò gợn sóng
Dưới bóng tre mái nhà ai thấp thoáng
Tiếng chuông chiêù tha thiết gọi hoàng hôn
Quê hương ơi nay ta đã lớn khôn
Còn nhớ maĩ vơí bao kỉ niệm
Những trò chơi và cả những câu chuyện
Thuở thiếu thơì chẳng kể hết niềm vui
Chú diều biếc no gió bay ngang trời
Mặc chú bé trên lưng trâu thổi saó
Đánh chắt,đánh chuyền,đánh đáo
Là những trò tôi vẫn nhớ như in
Rôì đuổi bắt,rôì bịt mắt trốn tìm
Rôì cùng ngắm ánh trăng trong đem tối
Lúc lớn lên naò đâu chung lối
Tâm hồn ơi haỹ gắn chặt vơí nhau
Đưá đi lính tận điạ đầu tổ quốc
Đứa haỉ quân ở xa tít mù khơi
Tuy cuộc sống môĩ đưá một nơi
Lòng vẫn hướng về quê hương yêu dấu
Nơi tôi sống những ngày thơ âú
Nơi maĩ maĩ tôi chẳng thể naò quên !
utan
Lã Mạnh Tuấn